Giải Trí Tối Thượng
Chương 7: Cưỡng Ép Trói Buộc
Edit: Vỹ Lau
Beta: Mặc
Chương 7: Cưỡng Ép Trói Buộc
Phim trường.
“Lý tổng, ngài có chuyện gì sao?” Nhà sản xuất thấy Lý Thiệu ngôn, vội vàng đi qua tiếp đón.
"Tôi tới thăm ban, đừng để ý tới tôi, mọi người cứ tiếp tục." Lý Thiệu Ngôn mỉm cười ấm áp nói, ánh mắt ngập tràn "yêu thương" nhìn về phía máy quay phim đang quay cảnh diễn của Cố Cảnh và Đường Duật.
"Anh tới đoàn phim làm cái gì?"
“Tôi tới thăm bạn, đừng để ý tới tôi, mọi người cứ tiếp tục.” Lý Thiệu Ngôn mỉm cười hiền hòa nói. ánh mắt ngập tràn "tình yêu" nhìn vào camera đang quay cảnh diễn của Cố Cảnh cùng Đường Duật.
“Anh tới đoàn phim làm cái gì?” Vừa quay xong, Đường Duật liền kéo Lý Thiệu Ngôn vào phòng hóa trang, đóng cửa lại ngăn cản ánh mắt tò mò tìm tòi nghiên cứu của mọi người hướng đến.
“Tôi tới thăm bạn, đừng để ý tới tôi, mọi người cứ tiếp tục.” Lý Thiệu Ngôn mỉm cười hiền hòa nói. ánh mắt ngập tràn "tình yêu" nhìn vào camera đang quay cảnh diễn của Cố Cảnh cùng Đường Duật.
“Anh tới đoàn phim làm cái gì?” Vừa quay xong, Đường Duật liền kéo Lý Thiệu Ngôn vào phòng hóa trang, đóng cửa lại ngăn cản ánh mắt tò mò tìm tòi nghiên cứu của mọi người hướng đến.
Sau khi Đường Duật tỉnh táo lại, kì thực cậu nhớ rõ từng chi tiết của buổi tối ngày hôm đó. Mỗi khi nhìn thấy Lý Thiệu Ngôn liền nghĩ tới bộ dáng hắn bị chính mình hung hăng tiến vào thân thể, giống như một đóa cao lãnh dù bị bẻ xuống vẫn cực kì xinh đẹp. Nhưng đối phương lại là tình địch của cậu khiến tâm lý Đường Duật vô cùng mâu thuẫn, hiển nhiên đối với Lý Thiệu Ngôn bày ra sắc mặt không có gì tốt.
Sau sự kiện Weibo vừa rồi, Lý Thiệu Ngôn chẳng những không tránh xa cậu, ngược lại còn cố tình chạy tới quấn lấy cậu. Mọi người đều cho rằng hai người họ là một đôi, trên dưới công ty đều nhìn cậu với con mắt khác, chỉ cần Lý Thiệu Ngôn tới tìm cậu, mọi người nhất định để lại thế giới riêng tư cho hai người.
Lý Thiệu Ngôn lại gần thưởng thức bộ trang phục dụ hoặc, cười đến mức dịu dàng vô hại: "Tôi tới thăm ban, "bạn trai" đang đóng phim, tôi sao có thể không tới quan tâm được."
"Tôi xem anh là muốn tìm chết."
"Tôi xem anh là muốn tìm chết."
Đường Duật nhịn lâu như vậy rốt cục nhịn không được, trực tiếp đem Lý Thiệu Ngôn đẩy đến trước gương, tự lừa dối bản thân tiến tới áp sát vào người hắn, một tay khóa trụ cằm, một tay bay thẳng đến dưới thân Lý Thiệu Ngôn tìm kiếm.
"Đừng..." Lý Thiệu Ngôn không nghĩ tới Đường Duật lại đột nhiên làm loạn như vậy, hắn bị tấn công bất ngờ, thắt lưng chống đỡ ở mép bàn không bằng phẳng gây ra đau đớn, nơi yếu hại dưới thân lại bị Đường Duật gây khó dễ, hắn kêu rên một tiếng, tự biết bản thân không thể hành động thiếu suy nghĩ.
"Đừng..." Lý Thiệu Ngôn không nghĩ tới Đường Duật lại đột nhiên làm loạn như vậy, hắn bị tấn công bất ngờ, thắt lưng chống đỡ ở mép bàn không bằng phẳng gây ra đau đớn, nơi yếu hại dưới thân lại bị Đường Duật gây khó dễ, hắn kêu rên một tiếng, tự biết bản thân không thể hành động thiếu suy nghĩ.
Hắn đang cho rằng chính mình lại muốn cống ngầm lật thuyền, đột nhiên tiếng gõ cửa vang lên, giọng nói của ai đó không rõ từ ngoài cửa truyền đến: "Có người bên trong không?"
Đường Duật nhận ra bản thân mình quá mức xúc động, không nói một lời mà thu tay về, xoay người muốn đi mở cửa.
Lý Thiệu Ngôn nghe ra là giọng của Cố Cảnh, tại thời điểm Đường Duật đi qua mở cửa, ánh sáng trong mắt hắn chợt lóe lên, Lý Thiệu Ngôn bắt lấy vạt áo đối phương, ngay tại trên miệng cậu gặm một cái.
“Anh đang làm gì thế!” Đường Duật ăn đau, đẩy Lý Thiệu Ngôn ra.
“Anh đang làm gì thế!” Đường Duật ăn đau, đẩy Lý Thiệu Ngôn ra.
Lý Thiệu Ngôn ngoan cố không chịu khuất phục mà lại lại gần hung hăng cắn lên cổ cậu một dấu vết, hai người đẩy nhau, lúc này cánh cửa đột nhiên mở ra.
Cố Cảnh đứng ở cửa, trên người vẫn còn mặc trang phục diễn, vẻ mặt có chút kinh ngạc, hiển nhiên đã thấy hành động vừa rồi của hai người.
“A, ngại quá, đã quấy rầy rồi.” Cố Cảnh lập tức lại muốn đem cửa đóng lại.
Đường Duật tay mắt lanh lẹ mà giữ chặt cửa, muốn giải thích lại không biết nên bắt đầu giải thích từ đâu, chỉ có thể kêu: “Đàn anh……”
Cố Cảnh ý vị thâm trường nhìn cậu một cái, lại liếc mắt hướng về phía Lý Thiệu Ngôn. Lý Thiệu Ngôn cười thầm trong lòng, bên ngoài lại giả vờ giải thích, nói: "Tôi cùng cậu ấy không có gì, anh đừng hiểu lầm."
Cố Cảnh đứng ở cửa, trên người vẫn còn mặc trang phục diễn, vẻ mặt có chút kinh ngạc, hiển nhiên đã thấy hành động vừa rồi của hai người.
“A, ngại quá, đã quấy rầy rồi.” Cố Cảnh lập tức lại muốn đem cửa đóng lại.
Đường Duật tay mắt lanh lẹ mà giữ chặt cửa, muốn giải thích lại không biết nên bắt đầu giải thích từ đâu, chỉ có thể kêu: “Đàn anh……”
Cố Cảnh ý vị thâm trường nhìn cậu một cái, lại liếc mắt hướng về phía Lý Thiệu Ngôn. Lý Thiệu Ngôn cười thầm trong lòng, bên ngoài lại giả vờ giải thích, nói: "Tôi cùng cậu ấy không có gì, anh đừng hiểu lầm."
"Được, tôi sẽ không nói ra ngoài." Cổ Cảnh làm bộ dáng hiểu chuyện, gật đầu nói tiếp: "Về sau phiền Lý tổng chăm sóc Đường Duật rồi."
Trong lòng Cố Cảnh đã bắt đầu tính toán nên giải thích với thầy giáo như thế nào, đàn em cùng Lý tổng của Thịnh Ngu thật sự ở bên nhau...
Lúc trước, anh vẫn luôn phải đề phòng Lý Thiệu Ngôn. Một lát sau, Cố Cảnh một mình tới tìm Lý Thiệu Ngôn nói vài câu.
"Thầy giáo của tôi là Đường Chấn Đình, tiểu Duật là con trai duy nhất của thầy ấy. Lý tổng nếu thực sự cùng tiểu Duật ở bên nhau, xin anh đừng phụ bạc cậu ấy."
Đường Chấn Đình! Đường Duật là con trai của Đường Chấn Đình?
Thảo nào hắn không thể điều tra ra thân phận của Đường Duật, thì ra phía sau cậu ta còn có một pho tượng Phật lớn như vậy.
Khi vị Đường lão tiên sinh này gọi tới văn phòng Lý Thiệu Ngôn, hắn cuối cùng mới ý thức được lần nyaf bản thân chơi lớn rồi.
Đường Chấn Đình là một một nhân vật được mọi người kinh trọng cả trong giới điện ảnh và truyền hình. Ông không chỉ là diễn viên, minh tinh mà còn được xưng là một nhà nghệ thuật biểu diễn. Đường Chấn Đình chẳng biết cầm qua bao nhiêu giải thưởng lớn bé, danh vọng cực cao, sau lại lui về ở ẩn giảng dạy tại học viện Hí Kịch một thời gian ngắn.
Đường Chấn Đình là một một nhân vật được mọi người kinh trọng cả trong giới điện ảnh và truyền hình. Ông không chỉ là diễn viên, minh tinh mà còn được xưng là một nhà nghệ thuật biểu diễn. Đường Chấn Đình chẳng biết cầm qua bao nhiêu giải thưởng lớn bé, danh vọng cực cao, sau lại lui về ở ẩn giảng dạy tại học viện Hí Kịch một thời gian ngắn.
Chỉ dựa vào mối quan hệ cùng địa vị của Đường Chấn Đình, Lý Thiệu Ngôn phải cố kị ba phần, chưa kể tới vợ của ông ấy là phó cục trưởng tổng cục phát thanh, điện ảnh và truyền hình Nhà nước, phía sau còn có gia tộc Lưu thị thế lực không nhỏ.
Đường Duật ước chừng mới ra mắt khoảng hai tháng trước
Cậu nói bản thân đã có người mình thích, là đàn ông. Cậu không nói chính xác là ai, nhưng lại nói người đàn ông kia đối với mình là chân ái, chẳng sợ bị đánh gãy chân trục xuất khỏi gia môn cũng sẽ không từ bỏ loại tình cảm này.
Đôi vợ chồng già Đường thị có một đứa con, từ bé đã quen nuông chiều, sợ con trai buồn, họ cho rằng nên bắt kịp xu hướng thời đại, không nên theo phong kiến cổ hủ, liền mặc kệ Đường Duật tùy hứng. Cả hai chỉ có một yêu cầu duy nhất đối với Đường Duật, chính là cậu phải giữ mình trong sạch, nghiêm túc một lòng, nếu quyết định ở bên ai cần gặp mặt qua người lớn trong nhà, sau đó đem chuyện kết hôn bàn kĩ hơn.
Cũng bởi vì chuyện này mà Đường Duật bị cha Đường nhắc đi nhắc lại nhiều lần, rõ ràng Đường lão tiên sinh đã đem việc "chân ái" của Lý Thiệu Ngôn cùng Đường Duật vào cùng một số, muốn để hai người ngồi cùng một chỗ nói chuyện. Nhưng Đường Duật cứ hết lần này đến lần khác thoái thác chuyện này, nói bản thân còn nhận nhiều việc, vội vàng quay phim mới, chờ đóng máy rồi nói tiếp.
Weibo Đường Duật đã đăng lên một bức ảnh vài giây rồi xóa, Lý Thiệu Ngôn mạnh dạn công khai thừa nhận yêu đương. Kể từ khi đó luôn có phóng viên giải trí canh chừng bọn họ, Lý Thiệu Ngôn đi thăm hậu trường phim cũng bị chụp lại.
Thậm chí, ngay cả trước khi lần đầu tiên bọ họ gặp mặt nhau ở buổi ra mắt phim của Cố Cảnh đã bị chụp ảnh ngồi cùng nhau, còn có Lý Thiệu Ngôn tới thăm đoàn phim Cố Cảnh cũng tình cờ chung khung hình với Đường Duật. Những chuyện này đều được mang ra sắp xếp lại, trình tự thành một nội dung bài bản từ quen biết hiểu nhau cho đến yêu đương.
Đường lão tiên sinh ngồi không yên liền trực tiếp gọi điện thoại cho Lý Thiệu Ngôn.
"Lý Thiệu Ngôn, đúng không? Chuyện tình của cậu tiểu Duật tôi đã biết, khi nào có thời gian rảnh tới nhà tôi để lão già này nhìn xem.
Ngay khi lời mời của ông vừa dứt, Lý Thiệu Ngôn cảm thấy đầu biến lớn, không biết phải làm sao, đành phải mượn việc Đường Duật còn đang đóng phim để lấy cớ trước cho có lệ để đối phó, hứa hẹn sau khi bộ phim đóng máy nhất định sẽ đến nhà cha Đường kính cẩn thăm hỏi.
Vấn đề này cũng chưa tính xong, chuyện gì nên tới cũng phải tới, Lý phu nhân sau khi nghỉ phép ở Hawaii trở về cũng thấy được tin tức giải trí ở quốc nội.
"Thiệu Ngôn, con yêu đương cũng không cùng mẹ nói một tiếng, mẹ nhìn thấy trên TV phát tin tức giải trí mới biết được, cuối tuần này mang Đường Duật về nhà để mẹ nhìn xem... Đúng rồi, con tính khi nào cùng thằng bé kết hôn vậy? Cái gì, không dự định kết hôn? Vậy con mở họp báo làm cái gì."
"Cuối tuần nhất định phải dẫn thằng bé về gặp mẹ. Con không thể đối với người ta bội tình bạc nghĩa như vậy nha...."
Đường lão tiên sinh ngồi không yên liền trực tiếp gọi điện thoại cho Lý Thiệu Ngôn.
"Lý Thiệu Ngôn, đúng không? Chuyện tình của cậu tiểu Duật tôi đã biết, khi nào có thời gian rảnh tới nhà tôi để lão già này nhìn xem.
Ngay khi lời mời của ông vừa dứt, Lý Thiệu Ngôn cảm thấy đầu biến lớn, không biết phải làm sao, đành phải mượn việc Đường Duật còn đang đóng phim để lấy cớ trước cho có lệ để đối phó, hứa hẹn sau khi bộ phim đóng máy nhất định sẽ đến nhà cha Đường kính cẩn thăm hỏi.
Vấn đề này cũng chưa tính xong, chuyện gì nên tới cũng phải tới, Lý phu nhân sau khi nghỉ phép ở Hawaii trở về cũng thấy được tin tức giải trí ở quốc nội.
"Thiệu Ngôn, con yêu đương cũng không cùng mẹ nói một tiếng, mẹ nhìn thấy trên TV phát tin tức giải trí mới biết được, cuối tuần này mang Đường Duật về nhà để mẹ nhìn xem... Đúng rồi, con tính khi nào cùng thằng bé kết hôn vậy? Cái gì, không dự định kết hôn? Vậy con mở họp báo làm cái gì."
"Cuối tuần nhất định phải dẫn thằng bé về gặp mẹ. Con không thể đối với người ta bội tình bạc nghĩa như vậy nha...."
Lý phu nhân vui sướng mà đơn phương đưa ra quyết định, lập tức tắt điện thoại.
"...." Lý Thiệu Ngôn hít một hơi thật sâu, lại lặp đi lặp lại mới thở ra, làm dịu cảm giác mãnh liệt muốn mắng người của chính mình.

Đăng nhận xét
0 Nhận xét