Giải Trí Tối Thượng
Chương 8: Đóng giả làm người yêu
Edit|Beta: Mặc
Chương 8: Hợp tác làm người yêu
Gặp phải mối nguy giống nhau khiến hai người lần nữa tụ họp, cách một chiếc bàn làm việc ngồi nghiêm chỉnh.
Đường Duật nói: "Ba tôi muốn gặp anh."
Lý Thiệu Ngôn nói: "Mẹ tôi muốn gặp cậu."
Trong mắt Đường Chấn Đình, chuyện tình cảm của Đường Duật cùng Lý Thiệu Ngôn đã sớm là ván đã đóng thuyền, Đường Duật không hi vọng chính mình bị ba biết được tình cảm của cậu và hắn là giả.
Thích đàn ông không có gì, nếu như cậu cùng Lý Thiệu Ngôn thuộc về loại "làm loạn", Đường Duật sợ rằng cậu thật sự sẽ bị đánh gãy chân. Từ khi cậu tiến vào giới giải trí chưa từng dựa quá vào xuất thân của chính mình, ngay cả ngày trước Cố Cảnh ném ra những "cành oliu", cậu cũng không hoàn toàn tiếp nhận.
Ngộ nhỡ bị ba hiểu lầm cậu cùng Lý Thiệu Ngôn giao dịch tiền bạc dơ bẩn gì đó, hoặc là dùng tình cảm làm công cụ lăng xê, thì sự tình không tốt còn lớn hơn nữa, nói không chừng cậu sẽ bị lệnh cưỡng chế rời khỏi giới giải trí, đi nước ngoài tiếp tục đào tạo chuyên sâu.....
Mà Lý Thiệu Ngôn không có người thân nào khác, chỉ có một người mẹ là Lý phu nhân. Lý phu nhân thân thể không được tốt, ngày thường ngoại trừ cùng các quý bà đánh bài đi dạo phố thì yêu thích đi du lịch và truy tinh; từ trước tới nay mong muốn lớn nhất chính là muốn Lý Thiệu Ngôn sớm một một chút tìm được đối tượng tốt để ổn định sớm.
Trước đó, Lý Thiệu Ngôn cùng không ít người đã từng loan truyền tin đồn xấu, Lý phu nhân cũng không chưa từng hỏi Lý Thiệu Ngôn, như thế nào đổi thành Đường Duật, Lý phu nhân lại đột nhiên gọi điện thoại tới, còn nói nhất định phải gặp mặt cậu ta chứ?
Mặc kệ lí do gì, Lý Thiệu Ngôn chưa từng nghĩ tới sẽ từ chối yêu cầu của mẹ.
Sự tình vòng đì vòng lại phát triển tới nước này, hai người đều bất ngờ.
Đường Duật nói: "Không bằng như vậy, chúng ta trước tiên đóng giả làm người yêu, chờ thêm một thời gian nữa, lại lấy lí do tính cách không hợp nên chia tay, thế nào?"
Cậu nói thêm: "Trong lúc này, tôi sẽ không cùng người khác vướng mắc chuyện tình cảm, anh cũng không được dùng quy tắc ngầm lung tung nữa, nguyên nhân chia tay không thể do bên ngoài!"
"Tôi cảm thấy tôi có chút tổn thất, cậu vốn dĩ là độc thân, còn tôi có cả một vườn hoa lớn." Lý Thiệu Ngôn trầm ngâm một lát, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, nhìn Đường Duật nói: "Nếu cậu trong lúc này còn có thể làm bạn giường của tôi, tôi liền đồng ý với cậu."
Đường khẽ cắn môi, thoáng nhìn Lý Thiệu Ngôn thật sâu, mở miệng nói: "Thành giao."
Ánh mắt hai người chạm nhau, thấy rõ khát vọng thầm kí trong mắt đối phương.
Lý Thiệu Ngôn đi đến trước người Đường Duật, tiếp cận đi tới hôn cậu.
Lần trước bon họ đều không thực sự tỉnh táo, tình huống tuy rằng kịch liệt nhưng từ đầu đến cuối không có hôn môi, Đường Duật ngoại trừ đóng phim thì cảnh diễn hôn môi cũng không nhiều, về phương diện này gần như là một trang giấy trắng. Lý Thiệu Ngôn trong chuyện này lại là một tay lão luyện, hắn cố ý thả chậm tiết tấu, từ dịu dàng hôn liến bên ngoài đến xâm nhập, dẫn dắt Đường Duật từ từ tìm được cảm giác.
Đường Duật đột nhiên cuồng nhiệt cùng hắn va chạm, mỗi lưỡi triền miên, hơn nữa thân thể hai người kề sát nhanh chóng cứng lên ở giữa.
Cậu vẫn luôn cho rằng linh hồn cùng xác thịt không thể tách rời, có tình dục mà không có tình yêu là dơ bẩn.
Nhưng sự thật chứng minh, đàn ông đều là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới, cậu đối với Lý Thiệu Ngôn có dục vọng, điều này làm cho cậu mang cảm giác vô cùng có tội, nhưng cậu vẫn không thể tránh né mà sa vào trong đó, hơn nữa tạm thời không muốn tự mình thoát khỏi.
Một lần lạ, hai lần quen, lúc này đây Đường Duật làm được rất tốt, biết dùng tới dầu bôi trơn mà Lý Thiệu Ngôn đưa tới, còn đeo bao cao su.
Lý Thiệu Ngôn bị đẩy đến bàn làm việc nằm úp sấp trên đó, áo không cởi ra, chỉ đem dây lưng rút ra, quần tây kéo xuống một nửa, Đường Duật thậm chí chỉ kéo khóa quần ra.
Lý Thiệu Ngôn cũng không rối rắm về tư thế của bản thân đang giữ, trong mối quan hệ tình dục vốn là 0 nhiều 1 ít, hắn là 0,5, không có thiên vị bên nào, chủ yếu xem mặt xem dáng người còn cả kỹ thuật. Hai điều kiện trước của Đường Duật đều không tồi, kỹ thuật còn cần mài giũa, dù sao trẻ nhỏ vẫn dễ dạy.
Cùng cậu ta chơi đùa một thời gian ngắn cũng không phải không thể.
Lý Thiệu Ngôn bỗng nhiên nhớ tới một việc.
"Cậu có khóa cửa khôngi?"
“Không có.”
“Khóa cửa lại đã.....
"Trợ lí nhỏ của anh nhìn thấy tôi đi vào, chỉ cần tôi ở trong văn phòng của anh, bọn họ ai dám vào giữa chừng? Đúng không?"
.... Đường Duật! Cậu nhẹ chút!" Sức lực của Đường Duật quá lớn khiến Lý Thiệu Ngôn bị đau, xoay cổ quay đầu lại trừng mắt nhìn người phía sau - - mắt, Đường Duật ấn phía sau thắt lưng của hắn, hạ thân đồng thời dùng sức - đẩy mạnh, nhất thời Lý Thiệu Ngôn bị làm đến nức nở, thắt lưng mềm đi, không còn cứng nhắc như trước nữa.
Hai người đồng thời nặng nề thở dốc ra, trong văn phòng yên tĩnh trống trải có vẻ hết sức rõ ràng. Lần đầu tiên Lý Thiệu Ngôn ở công ty vào ban ngày làm tình, bên tai đỏ một phần.
Cảm thấy hắn đã thích ứng, Đường Duật liền bắt đầu đưa đẩy mà rút ra tiến vào. Bôi trơi khuếch trương không quá tốt, Lý Thiệu Ngôn vẫn cảm thấy đau, càu mày nằm ở trên bàn, chính mình che miệng không chịu phát ra tiếng.
... Đường Duật kéo hắn tới, lại lại gần ngậm lấy môi hắn, Lý Thiệu Ngôn bị cạy ra khớp hàm, rất lâu mới phát ra một tiếng rên rỉ nhỏ.
"Thay đổi tư thế, tôi muốn nhìn anh..." Mỹ sắc trước mặt, không xem thì chịu thiệt. Khóe mắt Lý Thiệu Ngôn ửng đỏ, đáy mắt như có nước ướt át, thanh âm khàn khàn, bởi vì tư thế đi vào phía sau không được tự nhiên mà quay đầu lại nhìn Đường Duật. Đường Duật bị ánh mắt này nhìn cảm thấy cổ họng bị sít chặt, từ trong thân thể cậu thoát ra, thuận thế rút ra khỏi cơ thể Lý Thiệu Ngôn, xoay người hắn lại.
Hai tay Lý Thiệu Ngôn chống bàn, chân quấn lấy eo Đường Duật, nửa con mắt khép hờ, thở dốc. Đường Duật trực tiếp cắm vào thân thế Lý Thiệu Ngôn, đem phân thân của đối phương nắm trong lòng bàn tay dày rộng, thủ pháp thành thạo mà vuốt ve lên xuống, cuối cùng hai người đạt tới cao trào.
Chất lỏng màu trắng ngà sền sệt dính trên áo sơ mi tơ lụa của Lý Thiệu Ngôn, thấm ướt một mảng lớn, hắn vô thức hơi hé môi, vươn đầu lưỡi liếm liếm khóe miệng. Đường Duật nhìn thẳng, cúi đầu giữ cằm Lý Thiệu Ngôn lại cùng hắn bắt đầu hôn sâu.
Đường Duật ném bao cao su đã dùng qua vào thùng rác, lấy khăn ướt cẩn thận rửa sạch sẽ thân thể chính mình cùng Lý Thiệu Ngôn.
Lý Thiệu Ngôn miễn cưỡng mặc quần vào, cởi áo sơ mi bị bẩn ra, nửa thân trên trần trụi, nhớ tới phía sau văn phòng có một phòng, có thể tìm quần áo sạch sẽ để thay.
Đường Duật vẫn còn im lặng mà nhìn thẳng vào hắn.
Lý Thiệu Ngôn liếc mắt nhìn cậu, đi vào phòng thay đồ, hắn nói: "Được rồi, tôi vô cùng hài lòng với cậu, lát nữa tôi có một cuộc họp, không tiễn."
Đường Duật giả vờ ho khan, sửa sang lại quần áo của mình thật tốt, đẩy cửa văn phòng, thần thanh khí sảng rời đi.
Vừa đi ra đã thấy trợ lí của chủ tịch bị cậu nhắc tới đang ở phía trước, đang ôm văn kiện ở bên ngoài nhón chân mong chờ.
Tình hình này thực sự có chút xấu hổ. Tuy rằng diệm mạo trợ lí nhỏ thanh tú non nớt, dù sao cũng là người đi theo Lý Thiệu Ngôn gặp qua không ít việc lớn, hướng về phía Đường Duật lễ phép gật đầu mỉm cười, chờ Đường Duật đi xa mới gõ cửa đi vào.
Vừa ra đi liền thấy phía trước bị hắn điểm danh tổng tài trợ lý, chính ôm văn kiện ở bên ngoài nhón chân mong chờ.
Này tình hình thực sự có chút xấu hổ. Tiểu trợ lý tuy rằng diện mạo thanh tú sinh nộn, lại là đi theo Lý Thiệu ngôn gặp qua đại việc đời người, lễ phép về phía đường duật gật đầu mỉm cười, chờ đường duật đi xa mới gõ cửa đi vào.
Đường Duật trên đường từ cao ốc Thịnh Ngu đi ra, vừa lúc trên màn hình LED lớn xuất hiện hình tượng Cố Cảnh trong phim ngắn.
Cậu ngước nhìn người đàn ông gần như hoàn mĩ, nhớ lại tình cảnh ngày trước lần đầu nhìn thấy anh, cũng là ngước nhìn từ góc độ như thế này, Cố Cảnh trên sân khấu diễn kịch Đường duật một đường đi ra thịnh ngu cao ốc, thật lớn LED bình thượng vừa lúc phóng cố cảnh hình tượng phim ngắn.
Hắn nhìn lên cái kia gần như hoàn mỹ nam nhân, hồi tưởng khởi chính mình lần đầu tiên nhìn thấy hắn tình hình, cũng là như thế này ngước nhìn góc độ, cố cảnh ở trên sân khấu diễn kịch nói 《 Romeo và Juliet 》, anh vào vai Romeo, trực tiếp diễn đến đoạn kinh điển nhất trong vở kịch..
Romeo thâm tình mà nói..., Đó là người trong lòng của ta! Đó là tình yêu của ta. Than ôi, ta chỉ mong nàng biết ta yêu nàng! Nàng muốn nói lại thôi, thế nhưng đôi mắt đã nói ra tâm sự của nàng.
Romeo thâm tình mà nói..., Đó là ta ý trung nhân! Đó là ta ái. Ai, chỉ mong nàng biết ta ở ái nàng! Nàng muốn nói lại thôi, chính là nàng đôi mắt đã nói ra nàng tâm sự. ’
Liếc mắt một cái đã vạn năm.
Đường Duật biết thật ra Cố Cảnh biết rõ tâm ý của cậu, bởi vì khi thích, ánh mắt của một người sẽ không nói dối.
Cố Cảnh đối với cậu tốt như vậy, nhưng từ trước tới nay không bao giờ tiếp nhận ý tốt của cậu, giả vờ xem không hiểu tình ý của Đường Duật. Anh không đâm thủng tầng cửa số giấy này, chỉ coi cậu giống như em trai mà chăm sóc, nhưng thực chất đang đợi cậu biết khó mà lui, tự mình từ bỏ.
Đường Duật vốn không nghĩ tới chuyện từ bỏ, nhưng nhìn lại ngay cả chuyện cậu cùng Lý Thiệu Ngôn ở bên nhau anh đều có thể chấp nhận, còn nói giúp cậu với ba... Xem ra cậu hoàn toàn bị loại, hoặc có thể nói, cậu chưa từng lọt vào mắt của Cố Cảnh.
Sáng nay có rượu sáng nay say, vậy để cho cậu phóng túng một lần đi.
Lý Thiệu Ngôn cũng không phải khiến người ta quá chán ghét.

Đăng nhận xét
0 Nhận xét